Một mạnh thường quân có mong muốn nhân rộng một mô hình nhà ở tình thương ở vùng Tây Nam Bộ Việt Nam. Ngôi nhà với tiêu chí phù hợp cho một gia đình ít người (từ 3-4 người, gia đình khuyết cha hoặc mẹ hoặc chỉ có ông/bà và cháu), kinh phí tối đa là 50 triệu (~2173$)
Với nguồn kinh phí hạn hẹp, việc làm đầu tiên là định nghĩa lại: như thế nào là “một không gian sống tối thiểu”? Định nghĩa Không gian sống tối thiểu là xem xét không gian sống nào thật sự cần thiết bao che hay không bao che bởi diện tích bao che (tường) sẽ ảnh hưởng lớn đến chi phí xây dựng.
Mô tả mô hình nhà ở:
Vị trí mô hình thử nghiệm đặt tại khu đất trống, có thể tận dụng đất trống để nuôi trồng, canh tác. Chúng ta chia không gian sống làm 2 vùng:
a) Vùng lõi: Nơi các hoạt động cần bảo vệ, cần sự kín đáo: ngủ, tắm, cất trữ tài sản,…
b) Vùng đệm: Nơi các hoạt động không cần sự kín đáo: không gian sinh hoạt chung, ăn uống, nấu nướng, học hành, làm việc, chơi đùa,
Vùng lõi là không gian duy nhất cần tường kín bao che.
Vùng đệm là không gian mở, nửa trong nửa ngoài, chỉ cần mái che. Hình thức kiến trúc nhà cũng tương tự và hòa nhập với lối kiến trúc địa phương. Hình thức mái dốc 1 bên thay vì 2 bên để tiết kiệm chi phí cho máng thu nước mưa cho tái sử dụng.
Xung quanh vùng đệm là giàn cây dây leo địa phương, rau xanh có tác dụng làm mát, cản bớt nhiệt, mưa tạt nhưng vẫn thông thoáng, vừa góp phần gia tăng thực phẩm cho gia đình, vừa tạo cảm giác thân thiện, gần gũi.
Công trình thông thoáng, sử dụng ánh sáng và thông gió tự nhiên, tái sử dụng nước mưa cho tắm giặt, tưới tiêu.